Những cơn se lạnh cuối thu đã làm dâng trào trong tôi cảm xúc nhớ về những kỷ niệm thời cấp 3 - Thời gian đẹp nhất của đời học sinh phổ thông!
Là người con của vùng đất gắn liền với chiến thắng lịch sử Tốt Động - Chúc Động (1426), quê hương Tốt Động, Chương Mỹ anh hùng, tôi luôn tự hào vì đã được học tập, trưởng thành từ mái trường THPT Chúc Động. Ở nơi đây, tôi, bạn bè tôi và bao thế hệ học sinh đã có nhiều dấu ấn, kỷ niệm vui buồn của thời cắp sách tới trường. Những kỷ niệm đó dù đã dần xa theo năm tháng, nhưng vẫn hằn sâu trong tiềm thức của chúng tôi tới tận bây giờ.
Tôi vào học lớp 10 tại trường năm 2004. Khi đó, Trường vẫn nhiều khó khăn, cơ sở vật chất thiếu thốn, thậm chí một số lớp vẫn phải học ở dãy nhà cấp 4, mái ngói đơn sơ, tường rêu, ẩm ướt khi mưa, nóng bức khi nắng. Vượt lên tất cả, thầy và trò luôn động viên, giúp đỡ nhau bằng những tình cảm, hành động chân thành nhất. Các thầy cô luôn khích lệ học sinh vượt qua những khó khăn về hoàn cảnh gia đình, về điều kiện học tập, để mỗi ngày đến trường là một ngày giúp học sinh trưởng thành hơn. Trong sâu thẳm trái tim, thầy cô thực sự coi chúng tôi như những đứa con của mình, đó thực sự là điều quý giá nhất mà chúng tôi đã nhận được. Trong những bài giảng của thầy cô, không chỉ là kiến thức khoa học, văn hóa mà nó còn chứa đựng tình cảm, tấm lòng yêu nghề, yêu trẻ của những nhà "kỹ sư tâm hồn". Qua đó, thầy cô đã bồi đắp và mở mang cho chúng tôi những vốn kiến thức, kinh nghiệm sống và cả một niềm tin mãnh liệt vào một tương lai tươi sáng đang rất gần. Chính những tình cảm đó, đã tạo nên những lớp học sinh có nhân cách trong sáng, giàu tinh thần học hỏi, có khát vọng vươn lên và nghị lực vượt qua thử thách, khóa khăn trong quá trình học tập và làm việc sau này. 10 năm qua, kể từ khi tốt nghiệp THPT, chúng tôi chia tay nhau, mỗi đứa một phương, mỗi người một việc, nhưng dù làm gì, ở đâu, chúng tôi vẫn đang nỗ lực phấn đấu học tập, làm việc, cống hiến cho gia đình và xã hội.