Trước hết xin kể một câu chuyện vui về sự tập trung của nhà bác học Newton. Newton say mê khoa học nên lúc nào cũng tập trung nghiên cứu, quên hết việc khác. Người ta gọi đó là sự “đãng trí khoa học”.
Có một lần Newton mời bạn đến nhà ăn cơm. Bạn đến, thức ăn đã bày ra, nhưng Newton vẫn miệt mài trong phòng thí nghiệm. Bạn ông không muốn quấy rầy ông, đợi lâu mà vẫn chưa thấy ông ra, đói quá liền tự ý ăn một chú gà quay trước, bỏ xương trong mâm rồi ngồi vào ghế thiu thiu ngủ. Mãi sau Newton mới sực nhớ bước ra, mồ hôi nhễ nhại, gọi bạn dậy và xin bạn lượng thứ, rồi đi tới bàn chuẩn bị ăn. Khi nhìn thấy xương để trong mâm và bát đã dùng, ông vò đầu cười nói:
- "Ôi, thì ra mình đã ăn rồi, tôi vẫn cứ tưởng là mình chưa ăn !"
Nghe vậy bạn ông đã cười vang.
Tại sao Newton lại đãng trí như thế ? Vì ông quá say sưa với khoa học, tất cả dành cho công việc, quên hết mọi việc quanh mình. Không có tinh thần nghiên cứu khoa học say mê như vậy thì làm sao có thể trở thành nhà khoa học vĩ đại được ?
Xin kể thêm một câu chuyện nữa về sự tập trung, chuyện Quan Vũ tập trung đánh cờ để trị vết thương. Quan Vũ đánh Phàn Thành, bị trúng tên độc của Tào Nhân. Thuốc độc ngấm vào tận xương nguy hiểm tính mạng. Danh y Hoa Đà đến chữa, đề nghị gây mê để khỏi đau đớn khi phải khoét thịt cạo độc trong xương Quan Vũ. Nhưng Quan Vũ không đồng ý, vẫn thản nhiên ngồi đánh cờ với Mã Lương trong lúc Hoa Đà cạo xương tay ông. Hoa Đà vô cùng khâm phục dũng khí và sự tập trung của Quan Vũ.
Hãy dành tất cả tâm huyết, phương tiện cho công việc
Trước một mục tiêu đang theo đuổi, bạn hãy dành tất cả tâm huyết và phương tiện cho nó. Thứ nhất, bạn dồn hết tâm trí vào công việc, lúc nào cũng nghĩ về nó. Thứ hai, dành hết thời gian để suy nghĩ và hành động cho công việc đang làm. Nếu cần thiết, bạn còn phải dồn cả tiền bạc cho mục tiêu của mình. Sự thành công bao giờ cũng có cái giá của nó. Hãy thật kiên trì và bền chí, sẽ có ngày tiềm thức và sự tập trung chỉ cho bạn con đường đến đích.
Một học trò nếu không chăm chỉ, say mê học tập thì chẳng bao giờ học giỏi. Khổng Tử nói : “Biết mà học không bằng thích mà học, thích mà học không bằng say mê mà học”. Khi bạn say mê học tập, bạn sẽ đạt sự tập trung cao nhất và chắc chắn sớm muộn gì bạn cũng sẽ thành công.
Bạn có biết không, vì sao cây đinh nhỏ mà nó có thể xuyên qua gỗ cứng ? Vì mũi đinh nhọn nên khi đóng, lực dồn hết vào mũi đinh, lực được tập trung vào một chỗ, chứ không bị phân tán. Vậy khi ta dành hết tâm huyết và mọi phương tiện cho công việc, thành công chỉ còn là vấn đề thời gian.
Chống tác phong ôm đồm, phân tán, rụt rè
Đến đây chắc bạn quá rõ, muốn thành công phải tập trung. Muốn tập trung phải chống tác phong ôm đồm, phân tán, rụt rè. Ôm đồm nhiều không thể thành công được. Cho dù là thiên tài đi chăng nữa, bạn cũng phải làm từng việc một, hoàn thành từng mục tiêu một. Ôm đồm sẽ phân tán thời gian, công sức, trí tuệ ... Tóm lại là phân tán sự tập trung.
Nhiều bạn trẻ học một lúc nhiều thứ, chẳng hạn như ngoại ngữ, tin học, đàn, hát, nhiếp ảnh, khiêu vũ, quần vợt, thể hình ... Vậy nên cái gì cũng biết nhưng hời hợt, không sâu, không tới nơi tới chôn được. Nên nhớ rằng “Quý hồ tinh, bất quý hồ đa”.
Một trong những kẻ thù của thành công là rụt rè, thiếu tự tin. Rụt rè làm ta thiếu chí khí và lòng dũng cảm, nói cách khác là “thiếu lửa”, bầu nhiệt huyết. Rụt rè làm ta phá vỡ sự tập trung nhanh nhất, ngọn lửa đam mê trong lòng chẳng bao lâu sẽ tắt nguội. Chưa đi đã nản, chưa làm đã sợ thất bại, thậm chí mới nghĩ tới đã đầu hàng. Dám nghĩ, dám làm, dám đối mặt với thất bại thì mới thành công được.
Thành công cần nhiều yếu tố cộng hưởng nhưng bạn thử ngẫm lại xem, sự tập trung là yếu tố vô cùng quan trọng, mấu chốt của thành công. Tập trung là sống hết mình cho công việc, xuất phát từ sự tâm huyết, đòi hỏi bạn phải biết hy sinh cho sự nghiệp phía trước của mình.
Thành công sẽ mỉm cười với ai tin và thực hành bí quyết này.